Sự cố đáp mũi không chỉ dừng lại ở dòng tiêm kích tàng hình F-22 mà còn xảy ra cho dòng F-35 Lighting II.
Đó là em Nguyễn Hạo Thiên, thủ khoa khối A01 toàn quốc (toán 9,8; vật lý 10; tiếng Anh 9,8).
Chị Nhiên lâu lâu lại đạp xe qua nhà ông Bảy để mua rau chở ra chợ bán. Ông Bảy nói cho chị Nhiên lắc đầu, bảo ăn thì được chứ ai lại hái của ông mang ra chợ bán. Ông Bảy lại nói muốn hái nhiêu đưa nhiêu tiền cũng được. Trong lúc chị Nhiên cắm cúi cắt rau muống, ra giàn tre hái bầu bí ông vẫn nằm nghe nhạc, chốc chốc lại ngân theo mùi mẫn "Tình đời cay đắng nhưng mà cảm ơn…". Hái rau xong chị Nhiên nhét vào tay ông Bảy mấy chục ngàn. Ông Bảy đưa lại tờ năm chục rồi cười hề hề, bảo phần còn lại đủ chiều dứt xị rượu ngon ơ. Tuấn nói sao ông không lấy hết tiền, mấy bà mua rau đi bán lại vậy chớ lời nhiều. Ông già tặc lưỡi, con Nhiên cực thí mồ, vài ba đồng bạc có nhiều nhặn gì đâu.
Và trên suốt những chặng đường về quê ấy, ta như cảm nhận được những nghĩa cử tuy nhỏ nhưng lại làm ấm áp người hồi hương. Đó là cái nghĩa cái tình của những người miền tây sông nước đã được cha ông để lại “từ thuở mang gươm đi mở cõi”. Chẳng ai bảo ai, không ai quen biết ai, ấy vậy mà họ lại nhận ra đồng hương của mình từ biển số xe quen thuộc như nhìn vào biển số 66 là biết ở Đồng Tháp, 67 là Kiên Giang… họ cũng vui vẻ chạy lên gần hỏi thăm nhau một câu y như là cả hai đã quen nhau từ trước hẹn nhau cùng về quê: “Ông anh 'dìa' đâu Đồng Tháp 'dị'?”…
Đêm đó bên dòng sông tiếng những cơn gió cái vù vù qua khe cửa, tiếng tàu, vỏ lãi ầm ì, rồi câu chuyện của anh Tám cùng với Bửu, luôn hiển hiện trong tôi. Nghĩ về mảnh đất con người nơi đây với cuộc sống và lao động chuyên cần, bình dị nhưng rất hào sảng, nhân văn. Cũng trên mảnh đất này bao người con đã anh dũng hy sinh, nhưng đặc biệt có một người phụ nữ xứng đáng với tám chữ vàng mà Chủ tịch Hồ Chí Minh đã trao tặng cho phụ nữ Việt Nam “Anh hùng, Bất khuất, Trung hậu, Đảm đang” đó là chị Ba Bay. Để trả thù cho các đồng chí đã anh dũng hy sinh và lập công dâng lên Bác Hồ kính yêu - Người luôn hướng về đồng bào miền Nam ruột thịt, chị phát động: “Tân Hưng Đông quyết tâm giải phóng Chi khu Cái Nước sớm nhất, bằng sự tự lực tự cường, lấy ba mũi giáp công, làm phương châm hành động”. Vì đạn dược bị thiếu, chị đã đằm mình trong các kênh rạch mò tìm vũ khí đạn dược, đưa về cho quân khí chế tạo, lấy súng đạn của địch mà đánh địch, rồi trống mõ, khua vang, đuốc đèn rực sáng biểu tình 3 mũi giáp công kết hợp cùng bộ đội chủ lực miền hạ hết đồn bót giặc. Sáng hôm sau chúng tôi về cột mốc tọa độ số O, với những rừng tràm đều tăm tắp hương tràm bát ngát lâng lâng. Thấp thoáng đâu đây những anh hùng của đoàn tàu không số, không hải đồ, không định vị, của trung đoàn 125 đã giả dạng tàu đánh cá lênh đênh trên mặt biển ngày đêm vượt bao bão tố phong ba, vượt qua bao hiểm nguy của những trận cuồng phong, rồi sự vây ráp bắt bớ, để cung cấp vũ khí đạn dược thuốc men cho các chiến dịch giải phóng miền Nam thống nhất đất nước. Không biết bao nhiêu anh hùng đã nằm lại biển khơi, chỉ còn lưu lại là mộ gió nhạt nhòa.
Phòng ngủ bên trong du thuyền Victoria Mekong
5.32GB
Xem8.32B
Xem428.18MB
Xem95.64MB
Xem8.41GB
Xem768.36MB
Xem51.1888.79MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
sv388 ko bi chan khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
392fun88 app
2024-12-19 18:29:48 w365
953sbobet 777
2024-12-19 18:29:48 is texas lotto
149fcb8 fun
2024-12-19 18:29:48 Khuyến nghị
700M8M
2024-12-19 18:29:48 Khuyến nghị